pacman, rainbows, and roller s
CHATTRUYỆN ANDROID
Trang chủ » Chuyên mục » Truyện Hay
Tìm kiếm | Báo lỗi | Tập tin (0)

* Tình yêu và Bánh Trà Xanh

Admin Trung Mọt Nét[Admin] [ON]
*
Sáng Lập
*Ăn hại toàn tập
Khi quyết định sẽ thật lòng yêu thích một người, bạn sẽ chẳng quan tâm đến ngoại hình của đối phương như nào, tính cách ra sao hay cả tới giới tính. Đừng quan trong kết quả của nó ra sao, quan trọng là bạn vui hay buồn, hối hận hay không. Chỉ cần bạn cảm thấy mình đúng là yêu, vậy thôi.
Open3s.Wap.Sh
{Tải ảnh}_{Resize}



Trong tình yêu quan trọng nhất là gì?

Không được yêu không phải là điều hối tiếc nhất trên đời.

Không thật lòng trong tình yêu mới là điều hối tiếc nhất mà con người khi yêu đã làm.

Đã yêu,thì hãy yêu không hối tiếc….


“Hải Yên ! Em khai thật đi, có phải em làm thêm ở đây là vì anh không?”

Lý do Hải Yên chấp nhận làm thêm ở đây không phải vì anh chàng bảnh bao hào hoa – Tuấn Anh đang mải tán tỉnh cô kia. Mà là…..


1.Hải Yên đã thích anh như thế nào?

Hải Yên có thói quen ngồi một chỗ, nhìn những vị khách ra vào quán café qua cánh cửa chính cho đến khi tách café của cô lạnh dần và chiếc bánh trà xanh đã được ăn gần hết.

Con người có nhiều cách tán gẫu khác nhau, một trong những cách “buôn dưa lê” của các cô nàng rảnh việc như Hải Yên là soi mói những người bước qua tầm mắt của mình.

Các cô gái đừng vội phủ nhận điều đó, chắc chắn các bạn đã có ít nhất một lần, hãy thật với lòng mình nhé. Hải Yên cũng vậy, cô ngắm nhìn những người đi qua tầm mắt, đánh giá họ, phán xét họ nhưng chỉ là trong đầu mình, suy nghĩ của mình cô mà thôi.

Một cô nàng sành điều bước vào quán. Nói là sành điều vì cô ấy khoác lên mình “bộ cánh” thật thời thượng, khác hẳn với bộ đồ mà Yên đang mặc. Hương nước hoa lan tỏa ngào ngạt và một dáng điệu đỏng đảnh. Tay trái là túi xách hàng hiệu, tay phải là chiếc điện thoại xịn. Đi theo ngay sau là một người đang ông đứng tuổi, vẫn đang tất bật với chiếc điện thoại, trên ngón tay là chiếc nhẫn lớn bằng vàng, bộ đồ sang trong không kém. Nhìn vào có vẻ họ chỉ là những người bạn nhưng Yên biết chắc rằng quan hệ của hai người họ không hề đơn giản chỉ là bạn. Đó đơn giản chỉ là cách nghĩ phiến diện, giết thời gian dành cho cô gái 18 tuổi chẳng có gì nhiều bằng thời gian như Hải Yên.

Tách café cũng đã nguội dần, chiếc bánh trà xanh cũng đã ăn hết, Hải Yên thu dọn đống đồ đạc ngổn ngang của mình trên bàn rồi ra quầy thanh toán. Đây là một quán café gần với các tòa nhà văn phòng nên tầm trưa nơi này rất đông, công việc thanh toán cũng phải mất một lúc mới hoàn thành. Những nụ hoa cúc dại được đặt cạnh một chậu búp trà xanh nhỏ nhắn khiến cho không khí trở nên tươi mát hơn. Nhẹ nhàng vuốt những lá trà non mơm mởn, Hải Yên không để ý là anh chàng phục vụ đang chờ mình từ nãy đến giờ.

“Em thanh toán à?”

“Vâng.”

Hải Yên đưa phiếu order cho Tuấn Anh- anh chàng phục vụ mà cô quen ở quán.

“Cẩn thận với những lá trà nhé, sếp của anh không muốn chúng bị gãy hay bị hỏng đâu.”

Hải Yên vội rụt tay lại khi nghe thấy lời cảnh báo của Tuấn Anh.

“Chủ của anh chắc hẳn là người rất khó tính.”

“Không, chỉ là đó là một người yêu những cây trà xanh mà thôi.”

Hải Yên có thể hiểu vì sao loại bánh trà xanh ở đây lại ngon đến vậy. Chủ nhân làm ra những chiếc bánh là một người yêu trà xanh, tình cảm đặt vào chiếc bánh không ít, đó chính là vị ngon lạ của bánh. Một sự mát mẻ, dễ chịu, hài hòa nhưng có chút ngai ngái khó ăn.

“Tuấn Anh…!”

Hải Yên mở to mắt khi nhìn thấy bóng dáng ai đó ngó qua cánh cửa khu bếp gọi Tuấn Anh. Đó là lần đầu tiên Hải Yên nhìn thấy anh, anh xuất hiện trước mặt Hải Yên nhẹ nhàng và đặc biệt như chiếc bánh trà xanh mà Hải Yên yêu thích vậy.

“Dạ.” – Tuấn Anh nhanh chóng trả lời anh.

“Trông quán nhé, tôi ra ngoài một lát, bánh tôi làm xong để vào tủ lạnh rồi, khoảng 2 tiếng nữa mang ra nhé. Còn nữa, lát dán thông báo tuyển nhân viên đi nhé.”

Và rồi anh bước nhẹ qua Hải Yên với chiếc somi màu xanh rêu, thật nhẹ nhàng, dịu dàng giống như vị trà xanh se qua đầu lưỡi khi đưa miếng bánh đầu tiên lên miệng.


Hải Yên đã thích anh như vậy đó….


2.Hải Yên, đã theo đuổi tình yêu như thế nào?

“Hải Yên ! Em khai thật đi, có phải em làm thêm ở đây là vì anh không?”

Lý do Hải Yên chấp nhận làm thêm ở đây không phải vì anh chàng bảnh bao hào hoa – Tuấn Anh đang mải tán tỉnh cô kia. Mà là…..vì anh chàng chủ quán đang ngồi gần cửa sổ kia.

Hải Yên đã mất năm ngày để quan sát lịch có mặt tại quán của anh. Anh sẽ hầu như ở quán cả ngày để dạy và làm bánh và hướng dẫn nhân viên mới cũng như giám sát việc bán hàng, thái độ của nhân viên. Thỉnh thoảng anh rời quán đi nhập hàng hoặc có hẹn ở đâu đó. Nhưng tất cả không thành vấn đề, vấn đề là ngoài thời gian đi học, Hải Yên có thể được thấy anh mỗi ngày, được anh dạy cách làm bánh, hướng dẫn cách phục vụ,…..vừa giết thời gian, vừa có thêm thu nhập lại vừa được ở gần anh hơn, đúng là một công ba việc. Hải Yên nhìn ngắm bộ đồng phục màu nâu xanh xinh xắn trên bàn và háo hức cho ngày làm việc đầu tiên.

Ngày đầu tiên.

Hải Yến tới quán từ rất sớm, cô nàng lau dọn quán một lượt rồi chải chuốt cho mái tóc cũng như trang điểm lại một chút, tất cả chỉ để tạo ấn tượng tốt hơn với anh. Và rồi giây phút anh tới cũng đã đến, thứ ánh sáng anh phát ra thật khác lạ, anh không quá cao, cũng thuộc tuýp người không đầy đặn, anh có nước da trắng và một phong thánh nhẹ nhàng. Nhưng ở anh vẫn có cái uy khiến nhân viên không thể xem thường.

“Em chào sếp, em là nhân viên mới ạ.”

Hải Yên mở lời chào anh, và anh đáp lại cô bằng một nụ cười nhẹ nhàng rồi lại trở về với tờ báo anh đang cầm trên tay.

“Em gọi Tuấn Anh vào phòng làm việc của tôi nhé.”

Đó là câu nói đầu tiên anh nói với cô, đến ngay cả giọng nói của anh cũng khiến cô chao đảo. Sao trên đời này lại có người hoàn mĩ đến vậy? Hải Yên đã tự nhủ với lòng mình hàng ngàn hàng vạn lần như vậy. Anh là người hoàn toàn hợp với hình mẫu lý tưởng của cô. Trong một phút chốc Hải Yên đã có ý định tấn công anh ngay lập tức, hay là cứ rõ ràng nói với anh ấy rằng cô bị sét ái tình của anh đánh trúng tim rồi bắt anh phải chịu trách nhiệm. Nhưng thoáng qua cũng chỉ là thoáng qua, cái vẻ tiểu thư kiêu kỳ của một cô gái sống chưa bao giờ phải lo nghĩ về tiền như Hải Yên không cho phép cô vồ vập mọi thứ quá nhanh như thế.

10 giờ, giờ mà quán vắng khách nhất, Tuấn Anh đang mải quan sát những nhân viên mới vào làm, tất nhiên là cũng tiện cả quan sát cô nhân viên mới Hải Yên đang đứng cạnh hắn lau cốc chén.

“Phải lau cho sạch đó, một vết bẩn cũng khiến sếp trừ điểm em đó.”

Hải Yên biết anh là người cầu toàn, mức lương của nhân viên theo ca ở đây cao hơn so với những nơi khác, điều đó đồng nghĩa với việc anh đòi hỏi nhiều hơn ở nhân viên sự chuyên nghiệp và trách nhiệm trong công việc.

“Chẳng phải anh nói, sếp sẽ đích thân hướng dẫn nhân viên mới sao?”

“Sáng nay sếp gọi anh vào, sếp giao cho anh nhiệm vụ đó rồi. Cửa hàng sắp mở thêm chi nhánh, sếp sẽ rất bận.”

Tin sét đánh ngang tai, chút thoáng buồn đọng lại trên đuôi mắt của Hải Yên. Cô không tới để học làm bánh mà tới làm nhân viện phục vụ. Mong muốn được anh cầm tay chỉ cho từng cách rót nước, rót café cho khách đổ xuống sông xuống
1234>>
Copy Bài Viết
Đánh giá: like | dislike
vote
Tên bài: Tình yêu và Bánh Trà Xanh
Chuyên mục: Truyện Hay
Lượt xem:
Link:
Tag:
Viết Bình luận
[Smiles] - [Bbcode]
Tên bạn:

Nội dung:





Cùng Chuyên Mục

10 ĐIỀU VỀ THẾ GIỚI
Bí mật của sự lặng im
Tay phải nắm lấy tay trái, giữ tình đơn phương
DỪNG LẠI ĐỂ YÊU THƯƠNG!
Mùa nắng Đà Lạt
Tình yêu và Bánh Trà Xanh
1234»

Game Hot Ngẫu Nhiên

ChatboxFacebook
Thong Ke - Dua Top Wap C-STAT
DMCA.com
sitemap.html | sitemap.xmlFree Automatic LinkFree Automatic Link backlink seo ping Backlink Lists|Free Backlinks Free Auto Backlink 
Hiệu quả đạt TOP google Hosting Miễn Phí